Trước đây, mình là một người sống theo bản năng, thích gì làm nấy, thích gì ăn nấy, thích gì mua nấy,… mà không hề suy nghĩ nó có phù hợp với mình hay không? Sống một cuộc sống không kế hoạch, không khoa học, cực kỳ vô trách nhiệm với bản thân. Điều này đã làm cho mình trở nên xấu xí, đầu bù tóc rối, mệt mỏi cả thể xác lẫn tâm hồn.
Thời gian đó, mình cảm thấy tự ti vô cùng khi mà da mặt lúc nào cũng đầy mụn thâm, bóng dầu nhìn bẩn bẩn; ăn mặc thì hai lúa nhà quê mặc dù tủ quần áo thì không còn chỗ chứa nhưng mỗi khi đi đâu luôn trong tình trạng không biết mặc gì và không có gì để mặc; sức khỏe xuống cấp – luôn trong tình trạng mệt mỏi khó thở, thiếu sức sống. Tóm lại: “Nhìn mình còn chán huống gì đàn ông, khiếp dã man” …
Loay hoay mãi, mình bắt đầu chú tâm tìm hiểu về làm đẹp, về skincare, style ăn mặc thông qua việc đọc sách, học hỏi từ bạn bè và tự trải nghiệm.
Thay đổi tủ áo quần
Ban đầu, mình dẹp hẳn tủ đồ cũ và thay mới toàn bộ, nhưng rồi cũng không vừa ý, rồi lại dẹp – thay mới, miết miết 3-4 đợt vầy đó. Tốn tiền dã man.
Cuối cùng nhờ đọc 02 cuốn sách “Đời thay đổi khi ta thay đồ”, “Có phong cách riêng” mình ngộ ra được cái gì không phù hợp thì nên bỏ ra, đừng có tiếc. Áo quần ít cũng được nhưng phải CHẤT. Rồi mình lên ứng dụng Pinterest xem thêm những cô người mẫu, những bài báo bày về style ăn mặc, cái gì phối được với cái gì, màu nào đi được với màu nào, da ngăm thì mang gì để sáng da, áo quần nào hợp với người có chiều cao khiêm tốn,… Sau khi nghiên cứu cẩn thận, mình chụp ảnh hết lại các kiểu mà mình cảm thấy phù hợp với bản thân nhất, note lại và đi tìm mua. Ban đầu mình tìm mua những chiếc áo, chiếc quần với màu sắc và kiểu cách chất liệu na ná những gì mình xem được, mang lên là ổn ngay. Sau đó, mình bắt đầu tự chọn chất liệu phối theo bảng màu và style đã học:
– Áo đen – quần đỏ đô
– Áo trắng – chân váy đen dáng dài xẻ tà
– Áo vàng – quần ống loe sọc xanh
– ……
Kiên trì mãi vài tháng trời, nhờ vậy mà mình đã tìm được Gu riêng phù hợp với bản thân. Mình thích nhất là vải Linen, chất mềm mát và nhẹ nhàng, mang rất thoải mái. Mình đặt may theo phong cách đơn giản, không cầu kỳ. Bây giờ tủ đồ của mình chỉ có vài món nhưng món nào cũng sử dụng tối đa công suất. Cuối tuần, mình dành chút thời gian ủi đồ và treo sẵn vào móc theo từng bộ. Đến ngày đi làm, đi chơi cứ mở tủ đồ ra là lấy mang, không phải lăn tăn chọn tới chọn lui gì cả. Điều này là tiết kiệm thời gian nhiều nhất đối với mình.
Còn về phần chăm sóc bản thân:
Thời đó, khi mụn nổi nhiều quá không biết phải làm sao hoảng sợ nên ai nói bôi chi đẹp cũng mua, có thời kỳ đầu tư cả chai Serum 10 triệu mà về chả xài được phải mang đi tặng, tốn kém dã man.
Phần da mặt là khó chịu, khó ưa nhất. Không ai có thể giúp mình được cả. mặc dù đã đi Spa nhưng nó vẫn không dứt. Bỗng dưng mình nghĩ ra cách, hay là tìm công ty nào uy tín, hàng hóa chất lượng rồi mình tham gia bán mỹ phẩm để được học kinh nghiệm chăm sóc da, chăm sóc bản thân? Nói là làm ngay. Thời gian đầu, nhiều người cười chê, da xấu mà bán mỹ phẩm. Mình mặc kệ họ, cứ nghĩ là xấu cũng được, nhưng kiên trì và đúng cách nó sẽ đẹp. Còn hơn là xấu bền vững? Hồi đó, mình có một niềm tin mãnh liệt là mình sẽ đẹp vào một ngày không xa. Đúng vậy, gia nhập vào Công ty mình kiên trì học hỏi từng ly từng tý nào là về cấu trúc da, về cách ăn uống, về cách skincare,… note lại tỉ mỉ từng chút một. Và thử nghiệm trên bản thân.
Và mình ngộ ra rằng, thì ra cách ăn uống và chu kỳ sinh học nó ảnh hưởng đến làn da. Nghĩa là phải chăm từ bên trong cơ thể chăm ra. Bộ máy bên trong (tim, gan, phổi,…) nó hoạt động không ổn thì bên ngoài có đắp ti tỉ thứ đắt tiền cỡ mấy thì nó cũng xấu như thường mà thôi.
Nước ép và thể dục
Lần mò tìm hiểu mình lại kiếm được cuốn sách “Chào Juice” với 40 công thức nước ép cho vẻ đẹp tươi mới, khỏe khoắn từ bên trong. Ôi trời, mừng như bắt được vàng. Mình về tìm kiếm và mua ngay chiếc máy ép chậm kèm rau củ quả hữu cơ. Mỗi tối sau khi ăn cơm xong, mình làm sạch rau củ quả cho vào ngăn mát tủ lanh. Buổi sáng mình dậy 5h30 tập thể dục và 6h30 bắt đầu ép. Mỗi ngày mình ép 0,5 lít nước từ rau củ các loại luân phiên. Ban đầu mình ép theo công thức sách bày. Sau này quen dần, mình ép theo sở thích và hương vị của riêng mình. Mình thích nhất là ép rau cải bó xôi mix với cam hoặc thơm. Uống ngon mà lại đủ dưỡng chất.
Thể dục thì ban đầu mình học gym beauty cùng huấn luận viên, sau rồi mình tự tập tại nhà hoặc đi bộ gần công viên mỗi sáng. Chỉ cần chịu khó mỗi sáng dậy sớm, ra công viên hít thở khí trời là đã đầy năng lượng cho một ngày mới rồi.
Chăm sóc da
Với chế độ ăn uống tập luyện cân bằng, nên quy trình chăm sóc da của mình cũng đơn giản đi nhiều. Mỗi ngày mình đắp nạ lotion 3p mỗi sáng và mỗi tối theo sách “Thánh kinh dưỡng da” của bà chizu Nhật Bản. Cách này cấp ẩm rất tốt cho da, nhờ vậy mà da mình không còn đổ dầu nhiều nữa. Khi da hạn chế tiết dầu thì mụn nó cũng sẽ giảm dần.
Mỗi tuần mình xông mặt hút cặn một lần. Vì da mình là da dầu nên phải hút cặn thừa, dầu thừa để lỗ chân lông được thông thoáng.
Tẩy trang là bước rất cần thiết đối với làn da dầu mụn như mình. Mình dùng dầu tẩy trang theo nguyên lý dầu hòa tan dầu, sau đó nhũ hóa thật kỹ với nước rồi rửa mặt cùng với máy rửa mặt. Từ ngày dùng máy rửa mặt, mình thấy da sạch hẳn và lỗ chân long cũng được thu nhỏ dần. Nhất là mụn đầu đen nó cũng giảm nhiều.
Mỗi tối, sau khi đắp nạ lotion mình bôi serum rồi kem mắt, kem dưỡng và đi ngủ. Mỗi sáng, mình thêm kem chống nắng. Lâu lâu, hội họp thì mình trang điểm nhẹ và thêm vài món phụ kiện vòng tay, hoa tai tự nhiên thấy đầy sức sống.
Mình luôn nhắn nhủ bản thân, dù đêm qua có mất ngủ cả đêm, có stress muốn điên thì sáng hôm sau vẫn phải dưỡng da và mặc đồ thật chỉn chu để đi làm. Mình thích mặc đẹp vì nó giúp cho mình tự tin và yêu bản thân mình hơn. Ra đường gặp mấy nàng mặc đẹp mình nhìn thích lắm luôn huống gì là đàn ông kia chứ? Hehe
Trên đây là những chia sẻ từ thực tế cuộc sống của bản thân mình. Mình mong rằng tất cả chị em chúng ta ai cũng sẽ tìm ra được phiên bản tốt nhất có thể. Chỉ cần chịu khó, cố gắng và lên một kế hoạch thật nghiêm túc, mình nghĩ ai rồi cũng sẽ đạt được những thành quả xứng đáng mà thôi.